top of page

The Sydney Opera House và phút nghỉ ngơi ngắn ngủi lạ kỳ

Ảnh của tác giả: Navigator MediaNavigator Media

Công trình kiến trúc nổi tiếng thế giới của Úc đang tận hưởng giây phút nghỉ ngơi ngắn ngủi giữa lúc đại dịch Covid đang lan rộng khắp toàn cầu. Nhiếp ảnh gia Daniel Boud đã ghi lại vẻ đẹp tĩnh lặng hiếm thấy của không gian nơi đây cùng những mảng “sáng-tối” của người nghệ sĩ khi “thánh đường nghệ thuật” chìm vào giấc ngủ yên.


Nhiếp ảnh gia Daniel Boud đã hoàn thành hàng trăm buổi chụp ảnh tại Nhà hát Opera Sydney trong thập kỷ qua. Anh nói rằng nơi đây là một trung tâm giải trí nhộn nhịp cả ngày lẫn đêm với hàng nghìn khách du lịch và học sinh sinh viên, nhưng Daniel Boud chưa bao giờ thực hiện được một bức ảnh như thế này, trống trải và vắng lặng, một điều chưa từng có trước đây.


Daniel Boud chia sẻ: "Tôi thích thú khi đi bộ qua Nhà hát một mình, lặng lẽ quan sát những khoảnh khắc bình yên của cuộc sống, đôi lúc suy ngẫm về những cách khác nhau mà ánh sáng chiếu vào tòa kiến trúc tuyệt đẹp này."


Trong khi dành nhiều thời gian một mình, Daniel Boud bắt gặp những khoảnh khắc hoạt động đời thường của mọi người tại đây, chủ yếu là các sửa chữa đang diễn ra trong Phòng hòa nhạc và người lao công lau dọn khắp Nhà hát, giữ cho "thánh đường nghệ thuật" không bám bụi suốt giấc ngủ lạ kỳ, chờ đợi giây phút Nhà hát lại sáng đèn, mở cửa chào khán giả.

Phòng hòa nhạc đã đóng cửa để sửa chữa trước khi virus Corona tràn qua Australia.


Các hành lang vốn nhộn nhịp nay lại yên tĩnh lạ thường.


Trong khi đó, việc bảo trì Nhà hát vẫn tiếp tục.


Khu vực mua vé không một bóng người



Boud nói: “Tôi cảm thấy đau lòng cho tất cả những người làm trong ngành nghệ thuật biểu diễn không thể làm nghề giữa mùa dịch bệnh." Vì vậy anh đã đề nghị Amanda McGuigan từ Nhà hát Ballet Australia và Tyrel Dulvarie từ Nhà hát múa Bangarra cùng hợp tác với anh trong dự án đặc biệt. Dulvarie - "nhân vật" trong ảnh trên nói: "Bước trên một sân khấu được xây dựng sơ sài, không có khán giả, không có sự phấn khích,...  tất cả trong tôi chỉ là sự trống rỗng. Điều đó lại dấy lên trong lòng tôi ý nghĩ liệu mình còn có thể lại được biểu diễn hay không."


McGuigan nói: “Trải nghiệm đẹp đẽ mà ám ảnh nhất là lúc biểu diễn tại Nhà hát Joan Sutherland trống rỗng, không có ê-kíp làm việc, không vũ công, không dàn nhạc, không khán giả. Nhà hát này đã chứng kiến buổi biểu diễn đầu tiên trong đời tôi khi tôi hãy còn là một cô nhóc ở trường học cho đến vai chính đầu tiên của tôi tại đoàn Australian Ballet.”

Hoàng hôn buông xuống ở một góc của Nhà hát Opera Sydney.



Trong khi các nhà hát đóng cửa, Nhà hát Opera Sydney vẫn đang tổ chức một mùa biểu diễn kỹ thuật số với các chương trình được quay trước và phát trực tiếp.


Tích cực mà nói, ưu điểm của việc đóng cửa lần này là chương trình trực tuyến tạo cho người xem cảm giác bình đẳng khi ai ai cũng như đang được ngồi hàng ghế đầu và tận hưởng chất lượng âm thanh tốt nhất.


Về những vũ công mà anh chụp ảnh, Boud nói: "Cũng giống như tôi, tôi biết họ đang ở nhà, thất vọng vì không thể luyện tập tại sân khấu và biểu diễn những ngón nghề bao năm rèn giũa cũng như để những ngày tháng tươi đẹp, đáng ra, sẽ được cháy hết mình dưới ánh đèn Nhà hát trôi đi."


Vũ công McGuigan nói: "Rất nhiều khoảnh khắc trọng đại của tôi diễn ra tại không gian tráng lệ này và tôi thật lòng mong mỏi ngày được sống lại với Nhà hát, sống lại những khoảnh khắc tuyệt vời."

Cửa có thể bị đóng…


...nhưng Nhà hát Opera Sydney vẫn đang hàng đêm trình diễn vẻ đẹp của chính bản thân mình.



Bài: Minh Anh - Navigator Media

Nguồn: The Guardian

Comments


ad1_2.jpg
IMG_7057.GIF
Navigator Business and Finance 2 1x4.jpg
bottom of page