Phải chăng, cuộc sống chẳng cần phải hoàn hảo để trở nên tươi đẹp
Tôi từng nghĩ rằng thật tuyệt vời khi mọi thứ trở nên hoàn hảo và giữ mình ở một tiêu chuẩn chất lượng cao. Nhưng không phải vậy!

Có người dành cả đời để trở nên hoàn hảo
Có những ngày, tất cả chúng ta đều phấn đấu để làm được rất nhiều điều. Trách nhiệm trong công việc, việc nhà phải hoàn thành, thanh toán các loại hóa đơn, mua sắm thực phẩm, chăm sóc gia đình, dành thời gian cho những người thân yêu, giúp đỡ mọi người và danh sách đó còn tiếp tục... Đôi khi nó dẫn đến mệt mỏi, quá tải đến choáng ngợp. Tất nhiên, muốn thành công, hãy theo kịp và mỗi ngày đều “hoàn hảo” cũng là lẽ bình thường-theo quan niệm của nhiều người.
Bối cảnh xã hội đôi khi đòi hỏi quá mức, người khác đánh giá nhau quá khắt khe, ai ai cũng phải thể hiện sự hoàn hảo để được công nhận. Nhiều cá nhân coi trọng việc trở nên hoàn hảo một cách quá lý trí, giữ những kỳ vọng không thực tế về bản thân mình.
Chính bản thân tôi đã từng “phóng to” chủ nghĩa hoàn hảo. Ngày hoàn hảo, tuần, năm hoặc thậm chí cả đời hoàn hảo. Khi tất cả những người xung quanh tôi hạnh phúc, tôi đạt được hy vọng và ước mơ của mình và mọi lĩnh vực của cuộc sống tôi chỉ trôi theo một cách hoàn hảo.
Tôi từng đi qua 6 thành phố của nước Ý: Rome, Venice, Verona, Genova, Pisa, Florence. Bên cạnh những công trình kiến trúc mở đầu cho thời kỳ Phục hưng với dấu ấn nghệ thuật gây ngỡ ngàng thì có một tuyệt tác khiến tôi nhớ hoài. Đó là Tháp nghiêng Pisa. Một công trình bị nghiêng suốt 800 năm do lỗi trong quá trình xây dựng lại trở thành biểu tượng nổi tiếng -Di sản văn hóa của nhân loại. Tôi thấy mọi người đổ axô về ngắm nhìn. Pisa trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý, thật huy hoàng.
Từ đó tôi suy nghĩ về sự hoàn hảo. Không phải cứ hoàn hảo là sẽ trở nên đặc biệt. Nhiều khi chính những khiếm khuyết lại trở thành dấu ấn.

Tháp nghiêng Pisa
Những điểm không hoàn hảo chính là điều khiến bạn trở nên độc đáo
Cuộc sống không phải lúc nào cũng là một đường thẳng tắp, có khi nó “ném” đến cho chúng ta một đoạn đường cong gập ghềnh đầy sỏi. Đôi lúc, một việc nhỏ trong ngày làm đảo lộn mọi thứ, đến một cuộc khủng hoảng tinh thần hoặc thể chất nghiêm trọng, không có việc làm hoặc chỉ là bất đồng với một người thân yêu.
Đôi khi, chính những lúc mọi chuyện không như ý, ta mới phát hiện ra ai là người bạn thực sự của mình. Có những lúc ta nghĩ rằng ta sẽ gục ngã, không thể tiếp tục được nữa, nhưng rồi, ta tìm thấy nguồn năng lượng có thể thúc đẩy mình về phía trước.
Những điểm không hoàn hảo đó chính là điều khiến cuộc sống trở nên thú vị và khiến ta khám phá ra năng lực tiềm ẩn của bản thân mình.
Những điểm không hoàn hảo chính là điều khiến ai đó trở nên độc đáo, một công việc thú vị, tạo ra những trải nghiệm đáng để ghi nhớ và những câu chuyện tuyệt vời để chia sẻ như Tháp nghiêng Pisa.
Chúng ta, những con người nhỏ bé, được sinh ra để trải nghiệm nhiều cung bậc cảm xúc và điều đó không thể xảy ra nếu mọi thứ đều giống nhau hoặc hoàn hảo. Cuộc sống sẽ tẻ nhạt biết bao nếu ta luôn có những điều tương tự diễn ra trong cuộc sống của mình. Cùng một cảm xúc, cùng một con người, cùng một trách nhiệm ... ta sẽ bỏ lỡ rất nhiều điều.

Ngay cả những chiếc lá mùa thu rơi rụng tàn úa vẫn mang lại cho cuộc sống màu sắc thật đẹp
Cảm giác sau một lần bất đồng với người thân ta lại làm lành, cảm giác thất vọng với những sai lầm rồi lại hài lòng khi ta thành công; cảm giác bị bỏ rơi và cảm giác được che chở,… Cũng tuyệt đấy chứ! Giống như sự chuyển mùa từ đông sang xuân, hạ sang thu. Mọi thứ thay đổi, con người thay đổi, trải nghiệm và tình huống thay đổi và chúng luôn phát triển, nhưng không hoàn hảo. Chỉ cần thay đổi cách ta lắng nghe hoặc cách chúng ta nhìn nhận mọi thứ, con người hoặc sự kiện. Điều này có thể thực sự thay đổi cảm xúc của ta về bản thân, người khác, tình huống và cuộc sống.
Có những khi mọi thứ trở nên khó khăn, không được như ta mong đợi. Nhưng rồi, tất cả sẽ thay đổi và những khoảng thời gian này là để cho chúng ta cơ hội cảm thấy được làm người.
Ta hãy làm dịu đi những kỳ vọng, sống hết mình, trải nghiệm mọi thứ mà cuộc sống có. Những thăng trầm, những thay đổi, những cung bậc cảm xúc vui lẫn buồn- dù nhỏ nhoi đến mấy.
Ta hãy làm dịu đi những trách nhiệm mà ta đặt lên mình, trước sự mong đợi của người khác, nhận ra việc chăm sóc bản thân là ưu tiên hàng đầu.
Ta đừng đợi đến khi mình già đi, nghe tiếng xương của mình rên rỉ và đi qua quá nhiều bài học cuộc sống mới thấy hoàn hảo chẳng còn ý nghĩa gì.
Chu kỳ cuộc sống sẽ mãi trôi theo cách không trọn vẹn. Hãy yêu thương lấy những điểm yếu của mình. Nó cần được nâng niu.
Bài: Dung Tran - Art & Travel Columnist