top of page

“Ophelia” của John Everett Millais: Nỗi buồn man mác ẩn sau vẻ đẹp mong manh

John Everett Millais, Ophelia, 1851-1852, Tate Britain, London, Vương Quốc Anh


Trong bức tranh, Ophelia từ tác phẩm "Hamlet" của Shakespeare hiện lên với vẻ đẹp mong manh khi nàng thả mình xuống dòng suối, tay vẫn còn vương vấn những bông hoa dại. Nỗi đau mất cha đã khiến nàng tìm đến sự bình yên cuối cùng trong lòng dòng nước. Bằng những nét vẽ tinh tế, Millais đã khắc họa hình ảnh Ophelia đang chìm dần vào dòng nước, tạo nên một tác phẩm nghệ thuật đầy cảm xúc. Nỗi đau, sự mong manh và vẻ đẹp của nàng được thể hiện một cách trọn vẹn.


Với những bông hoa trên tay, Ophelia bước ra cành liễu. Nhưng số phận nghiệt ngã đã khiến nàng rơi xuống dòng suối sâu. Trong khoảnh khắc ấy, nàng như một thiên thần sa ngã, vẫn giữ nguyên vẻ đẹp thanh cao. Cánh tay dang rộng, ánh mắt hướng lên trời cao, Ophelia đã tìm thấy sự giải thoát trong lòng dòng nước. Millais đã vẽ nên một Ophelia đầy bi kịch, tư thế của nàng gợi lên nhiều ý nghĩa, từ sự hy sinh, thanh thản cho đến những khát vọng chưa thành.



Cảnh Ophelia từ biệt cuộc đời thường được ca tụng là một trong những trang văn đẹp nhất về cái chết. Dù vậy, thật lạ là trên sân khấu, ta hiếm khi thấy hình ảnh ấy. Bởi trong tác phẩm gốc của Shakespeare, cái chết của nàng chỉ được kể lại qua lời của Nữ hoàng Gertrude. Văn học có khả năng miêu tả những chi tiết tinh tế, những cảm xúc sâu sắc mà sân khấu khó lòng đạt được.


Millais đã thể hiện một sự tỉ mỉ đáng kinh ngạc khi tái hiện lại cảnh quan sông nước trong bức tranh. Mỗi bông hoa, mỗi chiếc lá đều được vẽ một cách chân thực, sống động, tạo nên một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp. Đồng thời, qua việc lựa chọn những loài hoa mang ý nghĩa biểu tượng, họa sĩ đã gửi gắm vào tác phẩm của mình một thông điệp sâu sắc về cuộc đời và cái chết.



Để hoàn thiện bức tranh, Millais đã chia tác phẩm thành hai giai đoạn: vẽ cảnh quan trước, rồi mới đến hình ảnh Ophelia. Người mẫu của ông là Elizabeth Siddal, một cô gái trẻ đầy tài năng. Siddal với vẻ đẹp mong manh, đã phải nằm trong một bồn tắm đầy nước lạnh giữa mùa đông giá rét tại xưởng vẽ ở London suốt nhiều giờ để tạo dáng cho nhân vật Ophelia. Sự tận tâm của cả họa sĩ và người mẫu đã góp phần tạo nên một kiệt tác nghệ thuật.



Khi Ophelia được trưng bày tại Học viện Hoàng gia vào năm 1852, bức tranh đã gây ra những tranh cãi dữ dội. Một số nhà phê bình cho rằng Millais đã biến Ophelia thành một cô gái ngây thơ, vô hồn, chìm đắm trong một cái ao bẩn thỉu, hoàn toàn trái ngược với hình ảnh bi kịch của nhân vật trong vở kịch Hamlet.


Bài: Navigator Media



Comentarios


ad1_2.jpg